Trắng muốt, nhỏ nhoi, e ấp, hoa ngọc lan tự nép
mình trong vòm lá xanh nhưng vẫn không giấu nổi mùi hương thơm ngát lan
tỏa. Không phải ngẫu nhiên mà người ta thường ví hoa với người đẹp và
thường đoán tính cách của con người từ sở thích các loài hoa. Người yêu
hoa ngọc lan phải là người có tâm hồn thanh cao, lối sống giản dị và
biết cảm nhận cái đẹp tinh tế lắm.
Trời sinh ra loài hoa này và đặt cho
nó một cái tên rất đẹp. Ngọc Lan hẳn đã gửi gắm một niềm yêu qúy. Cha mẹ
sinh ra con cái chọn tên các loài hoa đặt: "những hồng, những cúc, những lan, những mai, những huệ trần gian nao lòng". Mỗi đứa con là một bông hoa mang vẻ riêng , hoa ngọc lan là sự dịu dàng kín đáo, duyên dáng của các cô gái phương Đông.
Cái hạnh phúc nhất con người có được là
được sống và thưởng thức những mùi hương hoa thiên nhiên. Đi vào các
làng hoa Hà Nội ta như lạc vào mê cung của các mùi hương: quyến rũ của
hoa hồng, ngan ngát của hoa huệ, nồng nàn của hoa cúc, kiêu hãnh của đóa
trà mi. Hương Ngọc Lan vẫn không lẫn vào rừng hương ấy.
Ngọc Lan có một
mùi hương riêng biệt, là thứ hoa để cảm nhận chứ không phải đưa lên mũi
ngửi. Mùi hương ấy thoang thỏang mà rất sâu cho ta cảm giác mát lạnh và
dễ chịu, khoan khoái, mùi hương không dễ lãng quên và nhầm lẫn.
Những
người khó tính nhất trong nghệ thuật thường yêu thích hương Ngọc Lan, nó
làm hài lòng người vì nó đạt được cả ba tiêu chuẩn cho một mùi hương,
đó là vừa lạnh, vừa sâu, vừa bền. Mùi hương lạnh khiến ta quên những bức
bối mùa hè. Mùi hương sâu làm ta khó quên. Hương bền thì thoang thỏang
nhưng thơm lâu dài quanh ta mãi mãi. Để trong phòng vài bông hoa Ngọc
Lan, hương thơm lan tỏa khắp, cả đến khi hoa úa ra rồi ta vẫn cảm thấy
như hương thơm vẫn còn đâu đây...
Ngọc Lan - tình yêu thầm lặng.
Trả lờiXóa